Một con phố dài cổ kính, bên đường có vài lão nhân ngồi hóng mát, phe phẩy quạt lá, thong thả trò chuyện. Lũ trẻ nô đùa chạy qua, để lại sau lưng những tiếng cười trong trẻo.
Nửa con phố là những quán trà, bên trong, người người uống trà, tán gẫu, thỉnh thoảng vang lên tiếng mạt chược.
Đắm mình trong không gian này, chỉ cảm thấy một sự nhàn nhã, thoải mái.
Khi Sở Lương tỉnh dậy, hắn thấy mình đang ở trong một hiệu thuốc. Bước ra khỏi cửa, hắn nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
"Mộng Tiên Quốc?"