Lời hứa giữa Sở Lương và lão tể tướng tiền triều, chính là ở chỗ này.
Lão tể tướng biết rõ linh trí khó giữ được, việc phục quốc đã vô vọng. Nhưng Tiểu hoàng đế ngủ say mấy trăm năm, thời cơ phục quốc vẫn còn xa vời vợi.
Lão bảo Sở Lương hứa, tìm cho Tiểu hoàng đế một nơi tốt lành.
Ban đầu Sở Lương tất nhiên có lo lắng, dù chỉ là một đứa trẻ, thu xếp đâu cũng được. Nhưng thân phận lại không tầm thường, sau này nếu lớn lên lại gây sóng gió rất dễ bị liên lụy.
Lão tể tướng bảo hắn cứ yên tâm, việc phong ấn dài đằng đẵng này sẽ khiến Tiểu hoàng đế mất hết ký ức trước khi ngủ say. Từ nay về sau, chỉ cần không nói cho y biết thân thế, y cũng chỉ là một đứa trẻ sáu tuổi bình thường.