Sở Lương bày Ngọc Oản lên bàn, liền thấy trong bát một con Tiểu Kim Long đang nóng nảy xoay quanh, dọc theo thành bát hết vòng này đến vòng khác, xem ra cũng ngửi thấy mùi thơm của Thanh Hồng.
"Ngươi cũng muốn ăn sao?" Sở Lương cười hỏi.
"Hại! Hại! Hại!" Tiểu Kim Long sốt ruột kêu loạn.
"Chúng ta là bằng hữu tốt, ta có một miếng thịt ăn, tự nhiên cũng có ngươi một miếng." Sở Lương thừa cơ thăm dò, "Có đúng không?"
"Đúng vậy, đúng vậy." Tiểu Kim Long lập tức nói.