Bên bờ Đông Hải, sóng lớn cuồn cuộn.
Nước biển xanh thẳm nhấp nhô bọt sóng trắng xóa, mang theo từng lớp bọt li ti. Trên những mỏm đá đen nhánh bên bờ biển, dường như có một bóng áo xanh, đến gần mới phát hiện, dưới lớp áo là một thân hình người.
"Hự..." Đỗ Vô Hận mở mắt, há miệng muốn nói, nhưng lại phun ra một ngụm máu.
"Sao lại ra nông nỗi này?" Một nam tử mặc đạo bào đen xuất hiện, nhìn hắn nằm trên đá ngầm, ánh mắt lạnh nhạt.
"Huyền Lộc đạo trưởng..." Đỗ Vô Hận giơ tay, "Cứu ta."