Thông Thiên Phong, Vô Lượng Cung.
Sáu năm dường như chẳng lưu lại dấu vết gì trên người Văn Uyên Thượng Nhân, lão vẫn mang dáng vẻ tĩnh lặng như giếng cổ. Chỉ khi thấy Sở Lương bước vào, mới lộ ra một tia cảm xúc kích động hiếm thấy.
"Trở về rồi sao." Văn Uyên Thượng Nhân đứng dậy đón tiếp, tiến lên vỗ vai Sở Lương.
Đối với chưởng giáo Thục Sơn mà nói, người đáng để lão nghênh đón như vậy cả trăm năm cũng chẳng có mấy ai.
Sở Lương đáp lời: "Đệ tử khiến sư môn trưởng bối lo lắng rồi."