"Là do hải yêu tác quái sao?"
Từ Tử Dương lơ lửng giữa vùng Nam Hải mênh mông, nhìn mặt biển sâu thẳm tĩnh lặng, thần thức trong nháy mắt lan tỏa ra thật xa, nhưng không cảm nhận được chút dị thường nào.
Hắn khoác trên mình bộ kiếm phục trắng tinh thêu kim, ngẩng cao đầu đứng thẳng, dung mạo tuấn lãng không đổi, chỉ là thần quang trong mắt càng thêm sâu sắc. Trước kia, hắn như một thanh lợi kiếm rời vỏ, sắc bén bức người. Hiện tại lại giống như bảo kiếm về vỏ, linh quang thu liễm.
Không đổi chính là sống lưng luôn thẳng tắp, sừng sững ở đó, giống như một ngọn đại kỳ trên biển.
"Hải yêu không giống trên đất liền, yêu ma tà túy nếu có hành động, khí tức sẽ nhanh chóng bị nước biển cuốn đi, rất khó truy tìm tung tích." Một tiểu đệ tử bên cạnh nói.