Chỉ là khi đi trở lại, mấy người còn lại nhìn hắn với ánh mắt hơi kỳ lạ, cứ như là... ánh mắt người Thục Sơn nhìn Đế Nữ Phượng vậy.
Sở Lương chợt cảm thấy bị sỉ nhục: "Nhìn ta như vậy làm gì? Ta chỉ là không muốn bảo vật bị vùi lấp bụi trần, có gì sai sao?"
……
Hai luồng âm phong mang theo âm ba lượn lờ.
Thương Vân đạo nhân khoanh chân ngồi dưới đất, toàn thân đẫm máu, đặc biệt là huyết động nơi ngực, vừa mới khô lại, qua vết thương đen đỏ thậm chí có thể thấy nội tạng đang co bóp, vô cùng kinh hãi.