Vạn Pháp Tôn Giả, Minh Vương Tông Chủ, Huỳnh Hoặc Thiên Sư.
Ba người này, mỗi danh xưng đều vang danh nhân gian, giờ đây lại đang vây khốn Trấn Ngục Vương, sát khí ngập trời. Trấn Ngục Vương nếu ở trạng thái toàn thịnh, tự nhiên chẳng chút nào e ngại, dẫu cho lấy một địch ba không thể chiến thắng, việc phá vòng vây thoát thân cũng chẳng phải vấn đề.
Thế nhưng, hắn vừa mới chống đỡ một đòn của Ác Địa Tạng, trọng thương chưa kịp chữa trị, đã rơi vào tình cảnh này.
"Lũ chuột nhắt các ngươi cứ việc xông lên hết một lượt, xem bản vương có chút gì sợ hãi không?" Hắn vẫn gầm lên rất lớn tiếng, nhưng tình thế nguy nan thì ai cũng nhìn ra được.
Hoàng đế trên lưng Kim Ô, khẽ cất tiếng: "Mục tiêu của bọn chúng là ta, Trấn Ngục Vương có thể thoát thân trước. Đêm nay e rằng khó mà yên ổn, không cần thiết vì ta mà làm liên lụy đến cây kim định hải của Vũ triều."