"Ta nói ba vị tiểu ca, tuy rằng hôm nay sinh ý của tửu lâu chúng ta không tốt, nhưng chung quy cũng không phải là nơi dừng chân a. Các ngươi vừa vào đây không gọi rượu, không gọi thức ăn, cũng không gọi cô nương, chẳng lẽ coi nơi này của chúng ta là trà quán?"
Một phụ nhân trung niên trang điểm đậm, hẳn là tú bà ở chốn này, tiến lên bày tỏ sự bất mãn đối với ba người.
Thấy ba thiếu niên này ăn vận không tệ, còn tưởng là đệ tử nhà giàu, kết quả bọn hắn ngồi ở đây đã lâu, lại không cần rượu, không cần thức ăn, cũng không cần cô nương bầu bạn, căn bản không giống khách đến tiêu tiền, cho nên tú bà mới tiến lên có ý đuổi người.
Trong thanh lâu tự nhiên là không chứa chấp khách nhàn rỗi, hôm nay sinh ý không tốt mới nhẫn nhịn bọn hắn lâu như vậy.
"Chê chúng ta không tiêu tiền phải không?" Sở Lương ngẩng đầu, thản nhiên nhìn mụ, từng chữ nói: "Cho thêm một đĩa trái cây."