Nghe nói vào thời cổ đại, tu hành giả bất luận đạo hạnh cao thấp, đối với luyện khí, luyện đan, chế phù, vẽ trận... đều phải có chút am hiểu, như vậy mới được coi là một tu luyện giả hợp cách.
Nhưng trong quá trình diễn biến của tu tiên giới sau này, phương thức như vậy dần dần bị đào thải. Bởi vì các tu hành giả phát hiện, bất luận môn học nào đến chỗ sâu, đều cần đại lượng thời gian và tài nguyên để bồi đắp.
Cái gì cũng tinh thông đồng nghĩa với cái gì cũng lỏng lẻo.
Bỏ ra nhiều thời gian nghiên cứu luyện đan, chưa chắc có thể đạt tới trình độ cao, mà cả đời một người có lẽ chỉ cần luyện đan vài lần. Chẳng bằng bỏ tiền ra mời một vị luyện đan đại sư chuyên nghiệp, so ra thì tiện lợi mà ổn thỏa hơn.
Tu tiên giới dần dần xuất hiện những luyện đan sư, luyện khí sư, trận sư, phù sư, ngự thú sư... chuyên tinh một đạo, đến ngày nay đã trở thành xu thế chủ lưu.