"Đúng vậy." Lý Thập Nhất nói, "Ngọn núi trung tâm này là nơi sinh trưởng của cây mẹ Hoàng Dương Mệnh Quả, cũng là nguồn sống của tất cả Hỏa Diễm Linh Thú trong bí cảnh. Bởi vì chúng đều được Hoàng Dương Mệnh Quả ban cho sinh mệnh, cho nên đối với ngọn núi này có sự kính sợ tuyệt đối. Phụ thân ta nói, một khi gặp nguy hiểm thì đến nơi này ẩn nấp."
Sở Lương nghe nàng giải thích, thần thức quét qua đỉnh núi, quả nhiên nhìn thấy một gốc linh thực to lớn.
Nó cắm rễ vào trong ngọn núi, không biết sâu bao nhiêu. Nhưng phần thân trên to như cột trụ, vươn cao bốn năm trượng, uốn lượn mà mạnh mẽ chỉ thẳng lên trời. Ở nơi cao nhất có một đóa hoa lớn như cái mâm, còn chưa kết trái.
Đây chính là Hoàng Dương Hoa, Hoàng Dương Mệnh Quả chính là quả của nó.
"Thì ra là như vậy..." Sở Lương khẽ gật đầu.