"Cuối cùng cũng ra ngoài rồi."
Khi Lý Phi Ngư rời khỏi mặt nước, hắn thốt lên một tiếng cảm khái từ tận đáy lòng.
Trong khoảnh khắc đó, hắn còn nghĩ thầm, sau khi trở về, chi bằng đổi tên thành Lý Phi Hổ, Lý Phi Điểu... Chứ cái tên mang chữ "Ngư" thật sự là quá xui xẻo.
"Ca ca..." Ngu Tương Nhi tiến lại gần, ánh mắt lo lắng cuối cùng cũng tan biến.
Lý Phi Ngư ngẩng đầu nhìn một vòng người vây quanh, hơi căng thẳng hỏi: "Đây đều là bạn của muội sao?"