Sở Lương khẽ cười ngượng ngùng.
Chuyện này cũng có phần trách nhiệm của hắn.
Nơi đó vốn là căn cứ bí mật của Khương Nguyệt Bạch, nhưng lần trước ở đó đã xuất hiện hai đạo Chu Thiên dị tượng, thu hút đám đông đệ tử Thục Sơn đến xem, đến giờ vẫn có người thỉnh thoảng ghé qua, Tiểu Bạch Trạch đuổi thế nào cũng không đi.
Nhưng trên Bích Lạc Cổ Mộc này cũng là một nơi thanh tịnh.
Không thanh tịnh mới là lạ, đây vốn là địa bàn của Yến đạo nhân, quanh năm bà ta ngồi thiền ngộ đạo trên Bích Lạc Cổ Mộc, ngoài Khương Nguyệt Bạch ra không ai dám đến gần. Giờ bà ta biến mất, nơi này tự nhiên trở thành chỗ riêng của Khương Nguyệt Bạch.