Một cơn gió nhẹ thổi qua giữa sân.
Cuốn đi bụi mù và khói mây, khiến mọi thứ dần lắng xuống.
"Ngươi quả thật thân thủ bất phàm." Ân Quảng lên tiếng: "Với tuổi của ngươi, lại có thể liên tiếp đánh bại nhị đệ, tam đệ của ta. Tuy có nhờ vào pháp khí, nhưng tu vi cũng đáng kinh ngạc. Ở Thục Sơn, hẳn ngươi phải đứng đầu."
"Thứ hai." Sở Lương khẽ cười đáp.
"Thục Sơn còn có thiên kiêu nào lợi hại hơn ngươi sao?" Ân Quảng ngẩn ra, thở dài: "Xem ra ta đúng là đã ở trong này quá lâu, ngày xưa Thục Sơn vẫn là yếu nhất trong Cửu Thiên."