TRUYỆN FULL

[Dịch] Thỉnh Công Tử Trảm Yêu

Chương 74: Tự học (1)

"Ước gì ngày nào cũng có thể đến đây."

Sở Lương lại dạo quanh sơn cốc một vòng, xác định không còn một con độc phong nào sót lại, lúc này mới lưu luyến rời đi.

Trở lại Thục Sơn phái, trong căn phòng nhỏ, y còn chính sự phải làm.

Việc kiếm tiền chung quy vẫn chỉ là chuyện nhỏ, đồng thời y cũng không thể quên việc tăng cường thực lực bản thân.

Thế là Sở Lương mở phần thưởng độc phong ra trước, liên tục ban thưởng cho bản thân ba mươi mấy lần, sau đó liền chuyên tâm học tập.

Thứ y học, tự nhiên là Phù Đạo Kiếm Quyết mà Khương Nguyệt Bạch đã truyền thụ.

Tinh túy của Phù Đạo Kiếm Quyết nằm ở chỗ kết hợp phù lục và kiếm khí. Muốn học kiếm quyết này, trước tiên phải học được cách chế tạo phù lục.

Chế phù chi đạo, tự thân đã là một môn học vấn thâm sâu.

Phù lục, Đan Đỉnh, Luyện Khí, những thứ này đều là những môn học gian nan, tự thành một phái. Thục Sơn không bắt buộc đệ tử phải tu luyện. Sở Lương trước kia chưa từng tiếp xúc qua, nhưng nay nếu đã cần thiết, vậy học thêm một chút cũng chẳng hại gì.

Hành tẩu giang hồ, có một câu nói rất quan trọng: "Học đến già, sống đến già."

Nếu không học đến già, vậy rất có thể sẽ không sống được đến già.

Khương Nguyệt Bạch truyền thụ cho y yếu nghĩa kiếm quyết, không thể nào dạy từ những điều cơ bản nhất, cho nên Sở Lương vẫn phải tự mình trở về từ từ nghiên cứu. Khương Nguyệt Bạch cho y thời hạn một tháng để học được cách chế phù.

Y tới Hộ Pháp Đường mua một quyển "Phù Đạo Chân Giải", lại đi Truyền Kiếm Đường mua một ít công cụ cơ bản để chế phù, như Chu Sa, giấy vàng, bút mực...

Rồi bắt đầu tự học.

Phù lục, chính là vật chứa đựng lực lượng của phù văn.

Mà phù văn sở dĩ có lực lượng, là bởi vì đó là văn tự của thiên đạo, một khi được kích hoạt liền có thể dẫn động thiên đạo chi lực.

Bất quá, thiên đạo cũng không phải có thể tùy ý dẫn động. Cần phải dùng chân khí ngưng tụ trên phù văn, lại dùng thần niệm truyền lên trời, mới có thể đạt tới mục đích kích hoạt lực lượng thiên đạo.

Viết phù thường dùng Chu Sa, chính là bởi vì Chu Sa dễ dàng ngưng khí nhất, chân khí bám vào lâu mà không tan.

Mà đối với cao thủ phù đạo chân chính, có thể tay không viết phù, hư không kích phát, cũng không phải là việc khó. Muốn dùng phi kiếm vẽ phù, cũng phải đạt tới cảnh giới thuần thục như vậy mới được.

Trong giai đoạn đầu nghiên cứu phù đạo, chỉ cần ghi nhớ một số phù văn cơ bản, tỉ mỉ vẽ phù văn xuống, lại kích phát hiệu quả là coi như thành công.

Không cần phải hiểu tại sao phù văn lại viết như vậy.

Giống như học sinh tiểu học chỉ cần biết dùng công thức toán học là được, còn công thức từ đâu mà có, ẩn chứa nguyên lý gì... đó là chuyện mà đại năng Vấn Đạo cảnh và Thiên Nguyên cảnh cần phải suy xét.

Nhưng chỉ riêng bước đầu tiên là ghi nhớ những phù văn cơ bản kia đã rất khó.

Thiên đạo văn tự gian nan phức tạp, hơn nữa mỗi một nét bút đều ẩn chứa đại đạo, không thể có chút thay đổi nào. Ngươi không thể lâm vào nguy cơ đối địch lại đi lật sách mô phỏng.

Bình thường viết chữ, một nét ngang một nét sổ viết dài một chút, ngắn một chút đều không sao cả, nhưng khi vẽ phù, tỉ lệ không thể có chút sai lệch nào. Đây chính là nan điểm thứ nhất.

Đây chính là lý do tại sao ban đầu đều phải vẽ phù trên giấy, bởi vì trên giấy mới có thể dễ dàng nhìn ra tỉ lệ hình dạng. Có thể phải vẽ trên giấy hàng ngàn hàng vạn lần, mới có thể vẽ phù trên không mà không xảy ra sai sót.

Phù đạo, cần cù bù thông minh.

Sở Lương vừa xem những phù văn cơ bản kia, vừa dùng ngón tay khoa tay múa chân trong không khí, chỉ cảm thấy quả thật tối nghĩa.

Nan điểm thứ hai chính là chân khí ngưng mà không tan, bởi vì bản thân chân khí vốn là sẽ khuếch tán. Muốn nó ngưng mà không tan, cần phải có năng lực khống chế cực mạnh, phải khí mạch liên quán, một mạch mà thành.

Nan điểm thứ ba là khi thần niệm kích phát, cần phải chú ý nắm chắc chừng mực. Bởi vì rất nhiều phù lục không phải lập tức kích phát, ngươi muốn khống chế thời gian phát động của nó, thì cần phải có sự khống chế chính xác đối với thần niệm của bản thân.

Tinh khí thần tam giả hợp nhất, không một thứ nào là không khó.

"Quả nhiên phức tạp..."

Sở Lương nhìn phù lục đầu tiên trên sách, vô thức khoa tay múa chân.

Định bụng trước tiên ghi nhớ phù văn trong lòng, sau đó mới thực hiện trên bút thử nghiệm.

Cơ bản tất cả người mới học phù đạo đều học phù văn đầu tiên là Ngũ Hành Chi Hỏa, Sở Lương cũng không ngoại lệ. Cho dù là phù văn đơn giản nhất này, vẫn phức tạp đến mức khiến người ta da đầu tê dại.

Y tay phải hư không vẽ một hồi lâu, viết ra phù văn hoàn chỉnh đầu tiên, nhẹ nhàng điểm một cái.

Hô ——

Một đạo hỏa diễm bỗng nhiên bùng lên, suýt chút nữa đốt cháy vách tường căn phòng.

Chính Sở Lương cũng bị dọa cho giật mình, nhảy dựng lên.

Đây là thành công rồi sao?

Trên sách rõ ràng nói hư không vẽ phù rất khó...

Chẳng phải nói phải luyện tập trên giấy hàng ngàn hàng vạn lần sao?

Bất quá phản ứng đầu tiên của y không phải là vui mừng, mà là nhìn Chu Sa, giấy vàng trên bàn, lẩm bẩm một câu: "Mua uổng rồi."

...

"Haizz ——"

Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Lương bị tiếng kêu to đột nhiên vang lên bên ngoài đánh thức, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, liền thấy một con bạch hạc cỡ lớn vỗ cánh đáp xuống.