"Vận mệnh của sinh linh thế gian đều đã được định sẵn. Ngươi xem bọn họ đi lại trên đường, trên vai đều có những sợi tơ vô hình níu kéo, lôi những thể xác này đến con đường phía trước chưa biết."
"Khi ngươi nhìn thấy sợi tơ này, ngươi sẽ hiểu được ý nghĩa của Huỳnh Hoặc. Chúng ta không bao giờ thay đổi vận mệnh của người khác, chúng ta chỉ đẩy người ta về nẻo về."
"Thăm thẳm thay trời đất, rối loạn thay lòng người."
Trên trường đê đào hồng liễu lục, hai bên đường dài người đi lại tấp nập, bên bờ đê có một lão ông nhàn nhã, một thân áo vải thô, râu tóc bạc trắng như tuyết, vẻ mặt hiền từ của người lớn tuổi. Lão ngồi bên bờ, tay cầm cần câu, vừa câu cá, vừa lẩm bẩm điều gì đó.
Trông như lão đang tự nói chuyện, nhưng lại giống đang trò chuyện với con cá trong giỏ hơn.