Kết quả, câu nói tiếp theo của Vương Vũ lại khiến hắn thổ huyết.
"Khôn Sơn kiếm của ta cùng những trang bị và linh thạch khác, ngươi đừng có mà mang đi!"
Phụt! Từ lúc nào mà Khôn Sơn kiếm đã biến thành của ngươi rồi!?... Không đúng, lúc trước khi quyết đấu, hình như ta có thề là sẽ dâng tặng nó cho ngươi nếu thua!?
Đúng như lời Vương Vũ đã nói, quyết đấu là người thắng lấy hết, kẻ thua cúi đầu thần phục, sau đó... quả nhiên ả ta không quên vơ vét của cải của mình!
Chí Phong chân nhân trầm mặc một lát, nguyên thần dò xét Ngọc Phủ, nhìn Khôn Sơn kiếm đang được ôn dưỡng bên trong, trong lòng vạn phần không nỡ. Thanh kiếm này phẩm cấp không tính là quá cao nhưng chung quy vẫn là một thanh Linh bảo chính tông, là lúc mình mới bước vào Nguyên Anh cảnh Chưởng môn đã tự mình ban tặng, sau đó đã cùng hắn kề vai chiến đấu suốt trăm năm.