"Lắm miệng!" Lại là một kiếm bổ xuống, kiếm phong lạnh lẽo, nhất thời khiến Vương Lục nghẹn họng.
Một tháng sau đó, Vương Lục cứ như vậy, dưới mối quan hệ sư đồ danh bất chính, ngôn bất thuận, bắt đầu quá trình tu hành kiếm thuật đầy gian khổ.
Nói gian khổ cũng không ngoa, thiếu nữ tóc vàng không phải là một sư phụ nhân từ, thậm chí có thể nói nàng hoàn toàn không biết dạy đồ đệ. Căn cơ kiếm thuật của nàng cực kỳ tốt, được huấn luyện bài bản, nhưng thứ chân chính đưa nàng đến đỉnh cao kiếm đạo lại là kinh nghiệm tích lũy qua hàng vạn trận chiến. Bởi vậy, đối với nàng mà nói, tu hành kiếm thuật cốt lõi nằm ở chữ "thực chiến".
Cách dạy duy nhất của nàng là bắt Vương Lục dùng thân thể để ghi nhớ. Nói trắng ra chính là trăm phương ngàn kế hành hạ Vương Lục, để hắn trưởng thành trong đau đớn.
Về phần Vương Lục, nói thật hắn không sợ đau, chỉ là mỗi lần bị mộc kiếm đánh trúng, hắn đều nghi ngờ, chẳng lẽ Vô Tướng Kiếm Cốt tầng chín của mình tu luyện đến trên người con chó nào rồi? Rõ ràng ngay cả yêu thú tam cấp hạ phẩm cũng khó lòng phá vỡ được phòng ngự của hắn, vì sao mỗi lần bị mộc kiếm của thiếu nữ tóc vàng đâm trúng lại đau thấu tim gan như vậy?