Bên kia im lặng rất lâu, sau đó mới ỏ lại bằng giọng điệu không chắc chắn: "Ngươi sắp chết thật à? Không phải đang rảnh rỗi sinh nông nổi chêu chọc sư phụ đấy chứ?"
Vương Lục nghe vậy liền mắng: "Bây giờ ta đang dùng Thiên phù để nói chuyện với ngươi đấy, một lá Thiên phù này đủ để bao ngươi ăn chơi một năm, ta rảnh rỗi lắm hay sao mà tốn kém như vậy chỉ để chọc tức ngươi?"
Sư phụ nghe vậy cũng hoảng hốt: "Tên nhóc này, vậy mà dám dùng Thiên phù? Ngươi đợi đấy, ta qua đó ngay."
Vài hơi thở sau, Hắc Triều vô tận bỗng nhiên nổi sóng, đối với không gian tĩnh mịch tuyệt đối này, sóng nước chính là một hiện tượng vô cùng kỳ dị. Ngay sau đó, Hắc Triều tách ra, một luồng sáng chói lòa xuất hiện, một nữ nhân áo trắng chân đạp thanh trúc từ trên trời giáng xuống. Kim quang chiếu rọi khắp nơi, Hắc Triều Tây Sơn chỉ trong nháy mắt đã bị tan rã, những tử linh không kịp chạy trốn bị ánh sáng mặt trời chiếu vào liền phát ra tiếng kêu thảm thiết, toàn thân bốc cháy, sau đó biến mất hoàn toàn.
Hắc Triều khiến cho vô số sinh linh Tây Sơn khiếp sợ, cứ mười ngày lại xuất hiện một lần, vậy mà cứ như vậy bị tiêu diệt.