TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuở Xưa Có Ngọn Núi Linh Kiếm

Chương 226: Xin hỏi quý danh sư phụ? 1

Nếu đã là Không Linh Căn, nếu đã là nhà thám hiểm chuyên nghiệp, nếu trên người đã có những thứ đặc biệt như vậy, vậy thì hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho đến khi nào đạt đến cảnh giới cao nhất.

Theo như lời sư phụ nói, Vô Tướng Kiếm Pháp loại hai chính là dùng để thử thách đại trí tuệ, vậy thì hãy dùng ngộ tính vô song của bản thân để vượt qua cửa ải này, chẳng phải chỉ là hơn một trăm bộ kiếm pháp của phàm nhân hay sao, cứ xem ta dùng năng lực thôi diễn vô song để mô phỏng và thử nghiệm từng bộ một trong đầu, cuối cùng nhất định có thể đưa ra kết quả!

Vì vậy, trong những ngày tiếp theo, Vương Lục như một chàng trai thất tình, suốt ngày sầu não vì kiếm đạo, sau đó lại thở dài không thôi, trở mình trằn trọc, khó có thể chợp mắt.

Một ngày nọ, Vương Lục như người mất hồn, lảo đảo đi xuống khỏi Vô Tướng phong như hồn ma ban ngày, mượn Súc Địa trận của môn phái để đi đến quảng trường nhỏ trên Phiêu Miểu phong, sau đó loạng choạng bước về phía nhà ăn.

Trên đường đi, không ít sư huynh, sư tỷ quen biết hắn đều bị dáng vẻ của hắn dọa cho một phen hú vía —— chào hỏi không trả lời, gọi tên cũng không thèm để ý, thậm chí đưa tay ra trước mặt hắn lắc lư, cũng không thể nào khiến cho đôi mắt đờ đẫn kia của hắn tập trung lại được.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất