TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuở Xưa Có Ngọn Núi Linh Kiếm

Chương 232: Thổ hào, chúng ta làm bạn tốt nhé! 3

Đáng tiếc, từ khi nhập môn đến nay đã hơn hai năm, hai người không có nhiều giao tiếp, chỉ thi thoảng chạm mặt ở cửa núi, gật đầu chào hỏi.

Ngoài Tiểu Lưu Ly, Linh Kiếm phái còn có hai đệ tử chân truyền khác, đáng tiếc Vương Lục đã vào sư môn hơn hai năm rồi mà vẫn chưa từng gặp mặt.

Nghe nói, người lớn tuổi nhất trong số đó là đệ tử của Tam Trưởng lão Phương Hạc, quanh năm vân du bên ngoài, chẳng nhớ đến chuyện về núi.

Người còn lại là đệ tử của Phong Ngâm chân nhân, nhập môn cùng thời điểm với Tiểu Lưu Ly, nhưng lại bế quan quanh năm, chẳng khác gì bệnh nhân lao phổi, cả năm không thấy ánh mặt trời. Chỉ thỉnh thoảng Vương Lục nghe được các sư đệ, sư muội trong môn phái nhắc đến, nói rằng thiên phú của vị sư tỷ này cực cao, trên toàn cõi Cửu Châu cũng khó tìm được người thứ hai, tu vi còn cao hơn cả Tiểu Lưu Ly.

Xem tình hình hôm nay, hai vị sư huynh sư tỷ kia chắc là không đến rồi. Vương Lục cũng không để ý, tùy ý ngồi xuống chỗ của mình, bưng chén trà trên bàn lên nhấp một ngụm, chờ Chưởng môn đại giá quang lâm.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất