Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên bên cạnh có người gọi hắn.
"Này, đây chẳng phải là con của Vương Phú Quý sao?"
Vương Phú Quý là tên của cha Vương Lục, nhưng từ khi ông ấy trở thành người giàu nhất thôn, lại có quan hệ với quan trên huyện, liền được người ta tôn kính gọi là Vương lão gia, rất ít người gọi thẳng tên, ngay cả Vương Đại Phú, người giàu thứ hai trong thôn cũng phải gọi một tiếng Vương đại ca... Mà người dám gọi thẳng tên cha hắn như vậy, trong thôn chỉ có một người.
Lão thôn trưởng Vương gia thôn, Vương Khải Niên.
Vương Lục quay đầu lại, quả nhiên là ông lão râu tóc bạc phơ, mặt mũi hiền từ. Trong ấn tượng của Vương Lục, lão thôn trưởng là một người tốt bụng, tính tình hiền lành, lại rất thông minh, là một vị trưởng bối đáng kính. Trước khi xuống núi, Vương Lục còn đặc biệt chuẩn bị quà cho ông ấy...