Trảm Tử Dạ không phải là người bình thường rơi xuống từ trên trời, mà trực tiếp trở thành thành chủ của tòa thành này, gánh vác trọng trách giải quyết tình hình nguy cấp trước mắt.
Sau khi tiến vào huyễn cảnh, Trảm Tử Dạ không hề do dự, lập tức rời khỏi thành, đến các thôn trấn ở ngoại ô thu thập mẫu cổ độc —— hắn là tu sĩ Trúc Cơ, thực lực hơn người, căn bản không sợ bị lây nhiễm cổ độc.
Sau khi thu thập đủ mẫu cổ độc, hắn lập tức quay trở về thành, huy động toàn bộ nhân lực, vật lực, bắt đầu nghiên cứu chế tạo giải dược.
Là tu sĩ xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Vạn Pháp tiên môn, Trảm Tử Dạ đồng thời cũng là một học giả thiên tài. Độ khó của huyễn cảnh này đối với hắn mà nói không tính là quá cao, cổ độc tuy lan tràn nhanh chóng, nhưng vẫn nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Đương nhiên, quá trình điều chế giải dược cần phải có thời gian, trong khoảng thời gian này, Trảm Tử Dạ ban bố một số chính sách, yêu cầu toàn thành giới nghiêm,... Mọi việc đều được sắp xếp đâu ra đấy, tuy không có gì đặc biệt mới mẻ, nhưng cũng không có sai lầm gì lớn. Nửa tháng sau, khi cổ độc đã lan tràn khắp thành, đến mức không còn bất kỳ chính sách nào có thể ngăn cản tòa thành sụp đổ thì giải dược của Trảm Tử Dạ cũng đã điều chế thành công.