Bộ lý luận này lan truyền rất nhanh, gây nên một cơn khủng hoảng cực lớn. Đối với chuyện này, chỉ dựa vào sức mạnh của triều đình để phong tỏa cũng chẳng còn tác dụng gì. Vì thế, Nhiếp Chính Vương lập tức tập hợp một nhóm học giả nổi tiếng trong nước, muốn bọn họ biện luận một vấn đề hết sức nghiêm túc: Làm sao để chứng minh thế giới mà chúng ta đang sống là thật?
Loại vấn đề triết học này, đương nhiên là không có phương pháp biện luận nào cả. Tuy rằng có người đã đưa ra quan điểm "Ta tư duy nên ta tồn tại", ý đồ củng cố lòng tin của mọi người với hiện thực, thế nhưng… Nhiếp Chính Vương chỉ dùng một câu nói đã khiến cho quan điểm này sụp đổ.
"Ai quy định tư duy nhất định phải có vật chất làm thể?"
"Có tư duy, nhưng chưa chắc đã có người gánh chịu tư duy đó, nếu như chúng ta đang ở trong mơ, mỗi một ý niệm của chúng ta đều có thể chỉ là suy nghĩ của người đang mơ mà thôi."
Vì không có bất kỳ một luận chứng nào đủ sức thuyết phục, vậy thì chỉ có thể để cho đám học giả kia tiếp tục nghiên cứu, thảo luận, cho đến khi nào có kết quả. Trong một cuộc bàn luận lớn lan rộng khắp cả nước, càng ngày càng có nhiều người cảm thấy bất an.