“Cái này rốt cuộc tính là chuyện tốt hay xấu?” Viên Minh có hơi không xác định hỏi.
“Nửa tốt nửa xấu đi, kết quả chỉ có thể chờ ấp trứng nở xong mới biết được. Cũng có khả năng là không thể ấp nở được. Nếu Lục thúc công tông môn ở đây, ta có thể nhờ ngài ấy giám định một phen.” Cổ Thu Minh trầm ngâm đáp.
Viên Minh nghe nói vậy, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khả năng trứng này biến dị thành linh thú mạnh hơn là cao hơn. Tịch Thương Khung đích thực đã giấu trứng này trong Bích La động trong nhiều năm, còn để thú nó thu thập rất nhiều tinh huyết yêu thú để ngâm nó. Nhất định không phải là Dực điểu bình thường.
“Cáp Cống đạo hữu, ra giá đi!” Cổ Thu Minh mở miệng đề xuất, xong còn nhấn mạnh thêm một câu: “Tùy ý ngươi!”
“Thứ này ta không bán, chỉ muốn giao cho Trân Linh các các ngươi ấp giúp.” Viên Minh nói.