Vào những ngày thành Tiểu Hồ náo nhiệt như vậy, cửa tiệm Huyền Hóa Linh Hương đương nhiên cũng mở cửa sớm, cũng treo bảng giảm giá bên ngoài, không chỉ có giá cả ưu đãi không ít mà số lượng linh bán ra vốn có hạn nay cũng tăng lên gấp đôi. Dù vậy còn chưa tới buổi trưa, những linh hương giới hạn kia vẫn bán hết sạch.
Có điều vẫn có khách nhân mộ danh mà đến liên tục không dứt, Hồ Đồ cùng Mộc Dương bận rộn hơn nửa ngày mãi đến đầu giờ ngọ giữa trưa, khách trong tiệm mới dần dần ngơi bớt, bọn họ mới có thời gian tính sổ sách cùng nghỉ ngơi.
Hồ Đồ tiễn một vị khách ra khỏi cửa tiệm, quay đầu nhìn lại thấy khách bên trong đã không còn nhiều nữa, tạm không cần y phải đi chào hàng thêm nên dứt khoát tựa lưng vào cửa nghỉ ngơi chốc lát. Y nhìn cảnh tượng náo nhiệt trên đường phố cùng với khách nhân qua lại trên đường, trong mắt không khỏi có chút hâm mộ.
"Thế nào? Ngươi cũng muốn ra ngoài dạo chơi?" Bỗng nhiên tiếng của Viên Minh truyền vào trong tai Hồ Đồ khiến y chợt giật mình.
"Trong tiệm lúc này đang bận rộn, làm sao ta dám mặc kệ?" Hồ Đồ vội vàng khoát tay.