"Viên đạo hữu không cần phải lo lắng, tuy rằng Tam Nhãn ô cưu lợi hại nhưng chúng ta lấy bốn đánh một, chắc chắn có thể thuận lợi bắt được nó." Phong Thất vốn còn do dự, thấy Phương Hựu Đình quyết đoán như vậy cũng không nỡ từ bỏ linh tài có được từ trên người yêu thú cấp ba đỉnh phong, bèn nhanh chóng đuổi theo.
Nhã Tiên cũng hóa thành một luồng sáng màu vàng phi độn đi.
Viên Minh cau mày không biết tại sao Phương Hựu Đình cố chấp như vậy, nhưng nghĩ tới con mắt thứ ba trên trán Tam Nhãn ô cưu có thể phá giải huyễn thuật của mình, lòng cũng không nhịn được hiếu kỳ. Hắn do dự chốc lát, cuối cùng cũng hiện lên độn quang đuổi theo Phương Hựu Đình.
Tốc độ phi hành của Tam Nhãn ô cưu rất nhanh, bốn người nhất thời không thể đuổi kịp. Trong mắt Phương Hựu Đình đã hiện lên vẻ lo lắng, hai tay bấm niệm pháp quyết chuẩn bị thi triển bí pháp cưỡng ép gia tăng độn tốc.
Nhưng vào lúc này, Tam Nhãn ô cưu đột ngột hạ xuống một khe nứt rộng vài trượng trên mặt đất. Bên ngoài thân Tam Nhãn ô cưu tuôn ra luồng khí đen nồng đậm, thoáng cái đã chui tọt vào bên trong khe nứt. Ba người Phương Hựu Đình đuổi sát, không chút do dự đuổi vào theo. Viên Minh đưa thần thức vào trong khe dò xét, không phát hiện bất ổn gì bèn đi theo ba người vào khe nứt đó. Khe nứt uốn lượn quanh co, như thể bọn họ đang đi sâu vào trong lòng đất.