Viên Minh không định chém giết Tam Nhãn ô cưu, dù sao thì nó cũng là linh thú thuộc tính Âm rất hiếm thấy, có thể thi triển công kích thuộc tính Âm lợi hại, con mắt thứ ba còn khám phá được huyễn thuật ngụy trang, để lại nuôi có giá trị hơn nhiều.
Tuy rằng con thú này đã được lão giả áo xanh thu làm linh thú, rất khó hàng phục nó lần nữa nhưng với thủ đoạn hồn tu của Viên Minh thì lại không có gì khó cả.
Viên Minh không để ý con thú này, mà chuyển mắt nhìn về một tấm bình phong màu trắng rộng chừng hai trượng (6,67m), cao một trượng (3,33m) nằm ở trung tâm thạch thất. Bên trên bình phong là một bức thêu trong suốt nhìn rất sống động, có hình ảnh chừng hai ba mươi người đủ già trẻ trai gái, còn có cả thú vật nữa.
Nam tử áo trắng, nữ quỷ mặc đồ đỏ mà Viên Minh đụng độ, còn cả quỷ đầu trâu hắn từng chém giết đều có mặt trong này. Chẳng qua mấy người này cùng bảy tám người khác đều đã trở nên mờ nhạt đi, cực kỳ trái ngược với những bóng người vô cùng sống động và tươi sáng khác.
Trên mặt đất mặt bên kia bình phong có ba thi thể, là ba người Phương Hựu Đình, Phong Thất, Nhã Tiên. Quái dị là thi thể cả ba bắt đầu hòa vào trong bình phong như thể bình phong màu trắng này đang ăn thịt người, cắn nuốt thi thể ba người từng chút từng chút một.