Dưới ánh nhìn chăm chú của chúng tu sĩ bên trong Táng Hồn uyên, hắc khí ngút trời này bắt đầu nảy sinh biến hóa.
Nó lại bắt dầu dần dần biến thành màu trắng, như thể đang có thứ gì đó tinh lọc sát khí bên trong.
Một màn này khiến các tu sĩ vây xem mà ngạc nhiên, vẻ mặt cũng biến đổi khác nhau.
Có người ánh mắt lập lòe liên tục, lộ ra vẻ khó tin, có người thì nhìn chằm chằm không chớp mắt vào cột hắc khí ngút trời này như thể muốn nhìn thấy bên trong, khám phá ra nguyên nhân. Một lúc sau, âm phong và sát lôi lượn lờ quanh cột sát khí ngút trời nhanh chóng tiêu tán, thay vào đó là cơn sóng linh khí nồng đậm, lấy cột hắc khí cao ngất làm trung tâm mà khuếch tán ra bên ngoài. Từng lớp từng lớp như thể sóng nước tản ra khắp Táng Hồn uyên, khiến tinh thần của các các tu sĩ đều chấn động.
Ước chừng hơn mười hơi thở qua đi, hắc khí ngút trời đã hoàn toàn biến thành linh quang màu trắng nhạt, thậm chí xé tan cả màn mây đen quanh năm phủ kín bầu trời Táng Hồn uyên, mang đến mảnh thổ địa đầy sát khí này màn ánh sáng mặt trời hiếm hoi mới gặp được.