Long Uyên Hà, là sông lớn nhất Ngô quốc, kéo dài nghìn dặm, ầm ầm sóng dậy, mặt sông nhìn không thấy bờ, ngẫu nhiên nước sông xoay tròn hình thành từng vòng xoáy khổng lồ, hoặc là sóng lớn cao mấy trượng, phảng phất có giao long ẩn núp dưới đáy sông.
Sông này có thuỷ vực rộng lớn, gần như vượt ngang hơn phân nửa Ngô quốc. Thương nhân các thành trì qua lại trên đó, là con đường thuỷ lợi giao dịch trọng yếu nhất Ngô quốc.
Cuối sông Long Uyên Hà chảy thẳng vào Đông Hải, chỗ cửa biển đứng vững một tòa cự thành, tên là "Long Vương thành", là đầu mối giao thương lớn nhất giữa Ngô quốc và Đông Hải, trên bến tàu ngoài thành đậu vô số thuyền to to nhỏ nhỏ.
Hàng năm, trân châu, rong biển, muối, các loại từ Đông Hải đi qua nơi này chảy vào Ngô quốc. Mà thuế thóc, vải vóc Ngô quốc, những vật này cũng đi qua đây tiến vào Đông Hải. Long Vương thành dị thường phồn hoa, cho dù là kinh thành Ngô quốc cũng không bằng.
Long Vương thành chẳng những là thành lớn giao thương của phàm tục, càng là một tòa thành của tu sĩ ở, vô số Tu Tiên Giả đất liền Trung Nguyên từ nơi này tiến vào Đông Hải, săn giết yêu thú, tầm bảo, cũng sẽ mang thu hoạch về Long Vương thành buôn bán.