La Vạn Sơn nào từng thấy qua cảnh tượng như thế, bị một màn quỷ dị kia dọa cho hồn bay phách lạc, lập tức từ bỏ chống cự, ngã quỵ xuống đất.
“Hai vị tiền bối thần thông quảng đại, ta nhận thua, ta nhận thua.” Gã run rẩy ôm quyền cầu xin tha thứ.
Thấy vậy, Viên Minh mới vung bàn tay lên thu hồi Bách Quỷ Dạ Hành đồ và Diệt Hồn kiếm.
La Vạn Sơn thấy huyễn cảnh xung quanh biến mất, chỉ còn lại cái xác Lưu đảo chủ nằm thẳng đơ bên cạnh, trong lòng sợ hãi tột độ, thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn hai người Viên Minh.
“Tàm Tâm Cổ được gieo xuống người Bích Thủy đạo hữu vào lúc thi đấu ngày hôm qua, tới nay còn chưa tới ba ngày, muốn lấy ra không khó nhỉ?” Viên Minh mở miệng chậm rãi hỏi.