Dưới ánh nhìn chăm chú của ba người Viên Minh, mặt hồ dung nham chợt phồng lên tạo thành một bong bóng khổng lồ.
Trong bong bóng đó là một con cá sấu cực lớn, hai mắt lóe sáng màu vàng sậm, toàn thân tản ra khí tức khủng bố vượt xa các con hỏa ngạc khác. Chỉ là khí tức của nó lại có vẻ bất ổn.
“Hỏa Ngạc vương cấp bốn! Chỗ này nó chiếm địa lợi, tu sĩ Nguyên Anh chưa chắc là đối thủ của nó, mau rút lui!” Thiên Bảo đạo nhân lập tức tế ra Thanh Diệp phi toa, bay ngược ra ngoài.
Kim Vân tiên tử cũng trở nên ngưng trọng, tay vỗ nhẹ linh điểu dưới thân, hóa thành một luồng kim quang vọt lên bờ.
Tuy rằng Thổ Thắng bị trọng thương nhưng vẫn không mất đi năng lực hành động. Y gắng gượng lướt người đi tới một tảng nham thạch cách đó không xa.