Mang theo nghi hoặc trong lòng, Viên Minh bước nhanh về phía bồn địa.
Không bao lâu, khi đã vào trong bồn địa, hắn đưa phân hồn thần thức đảo qua xung quanh một lượt, kết quả vẫn không phát hiện có trận pháp bao phủ hay cơ quan cạm bẫy gì khác, những cột đá xung quanh không khác mấy so với nơi khác, sương đỏ tràn ngập hỏa độc vẫn nồng nặc như trước, thậm chí cả linh khí nơi này cũng không chênh lệch mấy so với những nơi khác.
Nơi này ngoài linh thảo tươi tốt thì có vẻ chẳng khác gì những chỗ khác.
“Thật đúng là kỳ quái.”
Viên Minh nghĩ mãi không hiểu, đành phải thở dài nén nghi hoặc trong lòng lại, định bụng đào hết Kim Quỳ mọc ở chỗ này.