"Ảnh đạo hữu thấy đúng là rõ ràng." Thiên Cơ Tử thở dài một tiếng, lộ ra bộ dạng thụ giáo.
Sau đó, y quay đầu nhìn về phía Lạc Chu.
"Chỉ lo trao đổi với Ảnh thần sứ, chậm trễ Lạc đạo hữu. Trước mắt có chuyện, nên muốn báo cho đạo hữu sớm, cục diện ngày nay, chúng ta không thể từng người tự chiến. Lần này hội minh, ta tính trong buổi họp đề nghị xây dựng Vân Hoang liên minh, do ta tạm đảm nhiệm Minh chủ, thống nhất điều hành chỉ huy, mong rằng Lạc đạo hữu ủng hộ." Thiên Cơ Tử chắp tay nói.
"Ngươi ngược lại là thản trần." Lạc Chu cười khẽ một tiếng.
"A, lấy tu vi của ta, ở Vân Hoang này, chuyện cần che giấu không nhiều lắm, mà suy nghĩ trong lòng ta, chư vị lúc tiến vào hội minh hẳn là đại khái đoán được một hai. Ngày nay nếu ta giả bộ cố ý nhún nhường, chỉ là làm cho người ta chê cười mà thôi." Thiên Cơ Tử lắc đầu.