Dịch: Vong Hồn
“Bây giờ ta đã đem thần thông Lục Giáp Kỳ Môn tu luyện đến cảnh giới viên mãn, gần nhất thì đang khổ tu Viên Quang Thuật, môn thuật pháp này có mức độ tinh diệu hơn xa rất nhiều so với dự liệu của ta, đặc biệt là khi dùng để truy tung kẻ địch, càng thêm thuận lợi.” Tịch Ảnh nói, nhưng lại chưa nói xem bản thân có ngưng kết ra đạo ấn hay không.
“Bình thường thì ngươi tu luyện Lục Giáp Kỳ Môn và Viên Quang Thuật lúc nào?” Viên Minh cũng không tiếp tục hỏi thêm mà hỏi sang chuyện khác.
“Ngươi muốn dùng Thâu Thiên Đỉnh phụ thể ta để học tập hai môn thần thông này?” đôi lông mày của Tịch Ảnh nhíu lại.
“Ai bảo thiên tư của Tịch Ảnh ngươi hơn xa ta chứ, nếu để cho chính ta tu tập, còn không biết đến tận lúc nào mới đăng đường nhập thất, còn muốn tới mức độ như ngươi, liền càng thêm xa vời.” Viên Minh cười nói.