Hạ Hiệt xác định vị trí hồn cốt, nhấc tay phải lên. Hí Trạng Nguyên bèn liền chủ động chưa tay tới trước mắt ông ta.
Ngay sau đó Hạ Hiệt cũng vô cùng nghiêm túc duỗi hai tay ra, đưa lên đưa xuống xung quanh cánh tay phải của Hí Trạng Nguyên. Miệng ông ta bắt đầu thấp giọng niệm chú ngữ tối nghĩa khó hiểu, giữa song chưởng lập tức lóe lên linh quang màu trắng. Linh quang này hơi rung động như thể có sinh mệnh.
Ngay sau đó, nơi lòng bàn tay của Hạ Hiệt có hai sợi tia sáng lặng yên chui ra, thẳng tắp chui vào trong đầu ngón tay của Hí Trạng Nguyên, rồi kéo căng như sợi dây đàn.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Viên Minh cùng Tịch Ảnh, Hạ Hiệt cẩn thận từng li từng tí thao túng hai tay. Khớp xương có ánh sáng màu xanh đậm bị kéo ra, như được một lực lượng thần bí nào đó dẫn dắt dần dần tróc bong ra khỏi thân thể Hí Trạng Nguyên.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ một nén nhang mà như dài dài dằng dặc vô cùng.