Sinh Diệp tông, linh khí nồng đậm, núi non xanh ngát rộng mênh mông, trên đó có vô số dược điền(ruộng trồng cây thuốc), trong đó thấy có trồng xen kẽ các loại thực vật, toàn cảnh toát ra sức sống dạt dào.
Chỗ gần đỉnh núi, có một tòa đại điện treo trên vách núi, lưng tựa sát vào rừng trúc, từ chỗ cửa chính ra là một cầu thang cao, hẹp dài với độ dốc lớn, đứng trên đỉnh cầu thang có thể thu toàn cảnh dãy núi vào trong mắt.
Nơi đây chính là đại điện nghị sự của Sinh Diệp tông, ngày thường chỉ có chưởng môn và thủ tọa các đường mới có thể vào, nhưng hôm nay lại phá lệ đón một người ngoài vào.
Nghe nói trong Sinh Diệp tông có khoảng một vạn đệ tử, chín phần trong đó là Luyện Khí kỳ. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ trong Sinh Diệp tông có khoảng một trăm người, chủ yếu là chưởng môn, thủ tọa các đường và một ít đệ tử thân truyền, còn về số ít trưởng lão Kết Đan kỳ hầu hết là bế quan lâu dài, không hỏi tới công việc trong tông.
Riêng vị lão tổ Nguyên Anh kỳ trong truyền thuyết kia, với tông môn mà nói lão là cột chống trời bảo hộ tông môn, nếu không phải trong tông có đại sự nào đó thì gần như chẳng bao giờ xuất hiện trước mặt người khác.