“Tiền bối nói là đầu nhập dưới trướng ngài? Rất xin lỗi, Viên mỗ không ôm chí lớn, thích cuộc sống tiêu dao tự tại, e là phải tiếp tục phụ ý tốt của ngài.” Viên Minh lắc đầu, khéo léo từ chối.
“Ha ha, không biết bao nhiêu tán tu mơ ước gia nhập Trường Xuân quan mà không có cửa, ngươi lại cự tuyệt nhiều lần, không hổ là tu sĩ Trúc Cơ thiên tài danh chấn Lôi châu. Bồ Chính Thanh, Cổ Thu Long, Hứa Trường Thanh đều chết trong tay ngươi cũng không oan.” Tả Khinh Huy nghe vậy chỉ hờ hững nói ra một câu khiến người ta chấn kinh.
Viên Minh đột nhiên nghe được lời này, tâm thần chấn động mạnh nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.
Thế nhưng chỉ một thoáng biến sắc của hắn đã bị Tả Khinh Huy để vào trong mắt.
“Những chuyện ngươi làm dù rất kín đáo, nhưng có thế nào vẫn có dấu ết để lần theo, chỉ cần tỉ mỉ điều tra, suy đoán thêm chút nữa, mấy chỗ Trân Linh tông, Quảng Lợi tán minh đều có rất nhiều manh mối để đào móc.” Tả Khinh Huy từ tốn nói.