“Vừa rồi là có chuyện gì? Không lẽ Diệt Hồn kiếm lại phản phệ chủ nhân?” Viên Minh cau mày, thần sắc âm tình bất định một hồi.
Hắn dù tìm được tin tức liên quan tới Diệt Hồn kiếm trong trí nhớ của Sa Hạo, nhưng Sa Hạo lại không phải người luyện chế kiếm này nên những gì y biết được cũng không hoàn chỉnh.
Hắn kỳ thực đã nghĩ tới việc kiếm khí mà Diệt Hồn kiếm phóng ra không phân địch ta mà tấn công thẳng vào thần hồn, kết hợp với năng lực thôn phệ của nó tạo ra uy năng hung tàn đáng sợ, sử dụng nó tất nhiên phải trả một cái giá không nhỏ.
Hiện tại xem ra kiếm này đúng là có thể dễ dàng giúp người giữ nó vượt cấp giết địch, nhưng cái giá phải trả là nó sẽ cắn trả chủ nhân, hiển nhiên là một thanh hung kiếm hai lưỡi đả thương người đồng thời tổn thương mình.
Viên Minh trước đó vì đối phó với Tả Khinh Huy có tu vi cao hơn hắn nhiều mà tiêu hao gần hết hồn lực, giờ đối mặt với Diệt Hồn kiếm cắn trả dĩ nhiên là không còn chút sức tự vệ nào, may mà hắn còn có con át chủ bài Thâu Thiên đỉnh.