Một tháng sau, trước giếng nước phường Hắc Thổ.
Gần nửa đêm, hai ba mươi người mặc trường bào màu xám trắng đang vây quanh giếng nước, có nam có nữ, tuổi tác khác nhau, chỉ là trong tay mỗi người đều cầm theo một cây đuốc. Tất cả mọi người im lặng đứng đó, không ai nói gì.
Xung quanh bọn họ có hơn trăm người đủ cả nam nữ già trẻ với kiểu cách ăn mặc khác nhau. Cả đám nhìn thấy vậy chợt xì xào bàn tán.
Không bao lâu, Hồ Cát mặc trường bào xám từ trong bóng tối bước ra, tay y không cầm đuốc nhưng quần áo trên người lại tản ra màu sáng nhàn nhạt, chiếu sáng bốn phía.
Những người mặc trường bào màu xám trắng đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía Hồ Cát, tự động tách ra một lối đi, yên lặng nhìn chăm chú lên người y lúc y đi ngang qua mình. Cho đến khi y đi đến bên giếng nước, lối đi kia cũng khép kín lại.