“Nhưng đợt thi đấu này cũng chỉ là để tìm ra mười sau người đứng đầu, sau khi đã định ra mười sáu người đứng đầu, Tiên Quả hội sẽ bước vào giai đoạn đọ sức tiếp theo, phương thức so đấu cụ thể mỗi lần một khác, không nhất định là hình thức thi đấu lôi đài, có điều mục tiêu của chúng ta là Hồng Tang tiên quả, sau khi thành công đứng vào danh sách mười sáu người đứng đầu, việc tiếp tục so đấu tranh đoạt thứ tự không phải trọng yếu. Ngoài ra để tìm ra mười sáu người đứng đầu, đại hội sẽ áp dụng đấu loại trực tiếp, chỉ cần thua một trận sẽ triệt để đánh mất tư cách, vậy nên mỗi lần đại hội tiên quả diễn ra, các hòn đảo đều sẽ mời chào tán tu thực lực cao cường để đảm bảo mỗi trận so đấu đều có thể đưa ra được nhân tuyển.” Tịch Ảnh tiếp tục nói.
“Cần ta làm gì?” Viên Minh hỏi.
“Ta đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi, tới lúc đó chúng ta sẽ đại diện một hòn đảo hạng hai tên Hồng Chi đảo để tham gia đại hội, lấy thực lực ta và người, có muốn đoạt quán quân cũng không khó, càng không phải nói chỉ là chen vào danh sách mười sáu người đứng đầu để đạt được tư cách giao dịch.” Tịch Ảnh tự tin nói.
Viên Minh nghe nàng đã sắp xếp ổn thỏa thì không nói thêm gì về chuyện này, đổi chủ đề sang nói về tình hình Bách Đan phường.
“Không tệ, lợi nhuận chế hương tới cả tu sĩ Kết Đan kỳ Trường Xuân quan cũng động tâm, dùng nó nâng cao danh tiếng Bách Đan phường cũng không tệ.” Khi nghe Viên Minh nói muốn lôi tay nghề chế hương của mình ra, Ticj Ảnh cũng gật gật đầu đồng ý.