Ô Lỗ nói xong, nhớ tới trải nghiệm những năm qua, lập tức thổn thức không thôi: "Ai, Viên huynh ngươi có lẽ không có cảm giác nhiều, năm đó giải phóng quặng mỏ, có lẽ cũng chỉ là tâm huyết dâng trào, nhưng thực sự đã cải biến rất nhiều vận mệnh con người, trong đó có ta. Vì thế, ta nên kính ngươi một chén."
Ô Lỗ đứng thẳng dậy, nâng chung trà lên, nhìn Viên Minh, uống một hơi cạn sạch.
Viên Minh cũng có chút cảm khái, sau đó hai người tự mình kể lại chuyện trải qua những năm qua cùng chuyện lý thú, một mực cho tới sắc trời lờ mờ, trà lâu đóng cửa, vẫn chưa hết hứng thú.
Cho đến khi hẹn ngày mai lại tụ họp, bọn hắn mới trở lại nơi ở của mình.
Đảo mắt mấy ngày qua, Bích Thủy Nhu và Nhan Tư Vận thu thập được tình báo nhân sự từng hòn đảo tham dự, tập hợp chỉnh lý, tìm ra đối thủ uy hiếp.