“Đương nhiên vi phụ sẽ không đổi ý, chỉ sợ con quá kén chọn, mắt cao hơn đỉnh đầu thôi. Ài, quả thật lúc trước không nên đưa con đến Phù Tang đảo, bản lĩnh không học được bao nhiêu, ngược lại bản lĩnh mắt cao hơn đỉnh đầu của nữ tử nhân tộc lại học được mười phần.” Giọng nói uy nghiêm kia thở dài.
Kim Vân tiên tử hì hì cười, không nói gì.
“Thôi, chuyện của con tự con quyết định đi. Chỉ là Viên Minh bên kia có liên quan trọng đại, con nhất định phải theo dõi, không thể xảy ra sơ suất gì!" Giọng nói uy nghiêm kia lại dặn dò.
“Phụ thân yên tâm, tuy rằng Kim Ô Hỏa Đồng của con không thể nhìn thấu cửu uyên, dò xét được vạn vật như người nhưng chỉ nhìn chằm chằm Viên Minh vẫn làm được nha.” Kim Vân tiên tử vừa nói chuyện, trong mắt nổi lên hai ngọn lửa tán ra từng đạo kim quang bắt mắt.
“Vậy là tốt rồi.” Giọng nói uy nghiêm nói, yên lặng xuống.