"Thanh Đồng, tiểu tử ngươi dám hạ độc ta!" Huyễn Linh Tử giận dữ, lòng bàn tay hiện lên hồng quang, thêm ra một thanh linh quạt màu trắng, hung hăng vỗ về phía Thanh Đồng.
Mấy đạo kình phong màu trắng dài hơn thước bay ra, thổi ra xa mấy trượng, phần phật một tiếng cuồng phong gào thét, hóa thành mấy cột lốc xoáy mãnh liệt vô cùng, giương nanh múa vuốt nhào về phía Thanh Đồng.
Trong lúc nhất thời, quanh mình y cát bay đá chạy, những nơi gió lốc đi qua, gần như không thể thấy rõ.
"Huyễn Linh Tử, tình cảnh ngươi lúc này còn dám càn rỡ như thế, buồn cười!" Thanh Đồng cười ha ha, toàn thân đại phóng thanh quang, bước ra một bước.
Cả người gã bắt đầu trở nên mông lung, mang theo mấy đạo huyễn ảnh hình rắn, nhoáng một cái xuyên qua mấy cột lốc xoáy, đến cách Thanh Đồng mấy bước, thân pháp nhanh gấp bội so với ở hồ nham tương lúc trước.