Viên Minh đứng yên tại chỗ nhìn rừng cây gần đó một lúc lâu rồi nói: “Ô Lỗ huynh nếu đã tới, sao phải trốn trốn tránh tránh nữa.”
Sau một thoáng yên lặng, thân ảnh Ô Lỗ từ trong trong rừng bước ra, trong mắt y ánh lên nét kinh ngạc không hề che giấu.
“Ha ha, chỉ một thời gian không gặp mà thực lực Viên huynh càng ngày càng khiến người ta phải kinh ngạc, thuật ẩn thân của ta chính là hàng độc môn, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường cũng chưa chắc phát giác được, ngươi mới đó đã khám phá ra, bội phục.”
“Chỉ là một thủ đoạn dò xét nho nhỏ, không đáng nhắc tới.” Viên Minh hời hợt đáp.
Nghe vậy, trong lòng Ô Lỗ không biết phải nói gì, có thể phát giác thuật ẩn thân mà tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng phải bó tay, như thế mà nói là thủ đoạn nhỏ à?