“Phụ thân cũng không nhìn thấu kết giới do tấm lệnh bài kia tạo thành à? Chẳng lẽ đó cũng là một kiện linh bảo mô phỏng? Hắn là một tán tu Kết Đan, lấy đâu ra nhiều bảo vật như vậy?” Kim Vân tiên tử giật mình.
“Cho nên ta mới nói chớ xem thường người trong thiên hạ. Mỗi thời đại đều có một số người lội ngược dòng đi lên, từ một nhân vật khiêm tốn nhảy vọt trở thành nhân vật khuấy động phong vân. Năm đó Tu La thượng nhân cũng là như thế." Giọng nói uy nghiêm nói.
“Phụ thân nói đúng. Hiện tại xem ra Viên Minh này quả thật có lực chiến với Nguyên Anh, muốn cường đoạt Hàn Nguyệt giới chỉ sợ còn có chút phiền toái." Kim Vân tiên tử hơi nhíu mày.
“Ngươi a, ngang ngược quen thói, cứ gặp là nghĩ đến cướp đoạt? Muốn có Hàn Nguyệt giới không chỉ mỗi một cách đó.” Giọng nói uy nghiêm bất đắc dĩ nói.
“Ý của phụ thân là ta mua lại chiếc nhẫn kia từ Viên Minh? Nhưng đó là linh bảo mô phỏng, chưa chắc đối phương nguyện ý.” Kim Vân tiên tử nói.