Ba người Kim Hóa chân nhân nghe vậy sắc mặt trầm xuống, thấy Kim Sào bên cạnh Cốc Huyền Dương không tỏ thái độ cũng hiểu ông ta có ý này.
“Kim Hóa đạo hữu, gã nói không sai. Bảo vật bên trong Hỏa Tinh cung không ít so với bên ngoài, cái gọi là bỏ ra thì mới thu lại được. Giao mấy bảo vật kia ra cũng không tính là tổn thất gì. Huống hồ khi đại môn mở ra, chúng ta chưa chắc không thu lại bảo vật này về được.” Lôi Hạc âm thầm truyền âm nói.
“Theo lý mà nói thì đương nhiên vậy, nhưng Kim Sào cùng Cốc Huyền Dương là người thế nào? Hiện tại tốt xấu gì bảo vật cũng ở trong tay chúng ta, nếu giao ra, mở cửa xong bọn họ trở mặt không nhận người thì làm sao chúng ta giành lại đồ trong tay bọn họ được?” Viêm Tương tựa hồ không tin tưởng Kim Sào và Cốc Huyền Dương, truyền âm trả lời.
“Ai, Viêm Tương đạo hữu lo lắng cũng đúng. Chỉ là hai người bọn họ đều có lợi, đều muốn có ba bảo vật kia. Ba người chúng ta liên thủ đối phó với Cốc Huyền Dương còn có hi vọng, nhưng thêm phân thân của Kim Sào thì sao mà địch nổi? Nói cho cùng hiện tại bọn họ không ra tay chẳng qua là không muốn lãng phí pháp lực mà thôi." Kim Hóa chân nhân vuốt râu.
"Không sai, theo ta thấy chi bằng như vậy..." Lôi Hạc bỗng nhiên nghĩ ra một chủ ý.