Lúc trước một mình Ô Lỗ cũng có thể tới được đỉnh núi, giờ hai người hợp sức đương nhiên càng nhẹ nhàng hơn, cả hai dễ dàng xông qua chướng ngại trùng điệp, đi tới đỉnh núi lớn màu trắng.
“Ô Lỗ huyenh, Tuế Nguyệt động mà ngươi nhắc lúc trước ở chỗ nào?” Viên Minh đưa mắt nhìn xung quanh một lượt rồi hỏi.
“Vượt qua đỉnh núi phía trước là có thể trông thấy Tuế Nguyệt động.” Ô Lỗ nói, đoạn thôi động Độn Thiên thạch phù ẩn giấu hình tích hai người, xong tiếp tục cất bước tiến về phía trước.
Viên Minh cũng theo sau tiến tới, chẳng mấy chốc đã vượt qua đỉnh núi phía trước.
Xuất hiện trước mắt hắn là một vách núi dốc nghiêng, trên vách núi có một một vết nứt lớn hình thành một cửa động to khoảng mấy trượng, bên trong có kỳ quang hai màu đen trắng không ngừng tỏa ra rồi thu lại.