“Ha ha, không hổ là Viên huynh! Có thể dễ dàng giải quyết phân nửa phiền toái. Hiện còn ba gốc thụ yêu, chúng ta nắm chắc vào được trong Tuế Nguyệt động rồi.” Ô Lỗ khen.
Lúc này y đã khôi phục pháp lực, nói xong định lần nữa thúc dục Độn Thiên Thạch phù, ẩn nấp hai người đi.
“Cứ chờ chút đã, còn phải giải quyết một phiền toái nhỏ." Viên Minh nhìn về phía mặt đất phía sau.
Cách mặt đất mấy trăm trượng có hai bóng người màu đỏ đang lẳng lặng ẩn nấp. Chính là vật Nguyên Vô Cực thả ra lúc nãy.
Hai bóng người này như ẩn như hiện, khí tức như không tồn tại, nếu không phải dựa vào thần thức của phân hồn thứ nhất thì hắn cũng khó phát hiện ra được.