Nghe La Vĩnh Kỳ trả lời, Tịch Chính chỉ yên lặng gật đầu.
Chẳng biết tại sao trong lòng ông ta ẩn ẩn có một loại dự cảm không rõ, cảm giác như lần này mưu tính không thuận lợi như tưởng tượng.
Nghĩ đến đây ông ta không khỏi chuyển mắt nhìn về phía Hình Dung rời đi.
Mà đúng lúc này nam tử ba mắt ngồi đối diện ông ta đột nhiên cười nhẹ một tiếng.
"Hạm Không ngươi đủ lão luyện thành thục, chẳng qua đôi khi như vậy lại mất đi sắc bén. Huống hồ cho dù ngươi ngàn tính vạn tính vẫn sẽ có chỗ sơ suất. Nói cho cùng có một số việc phải dựa vào thực lực bản thân nói chuyện. La đạo hữu ngươi nói có đúng hay không?" Nam tử Tam nhãn nói xong nhìn qua La Vĩnh Kỳ.